bao dưỡng em đi

+ Liên hệ sales@muasamxe.com để đặt SĐT tại đây! Bấm để xem nhanh1 Nên đi bảo dưỡng xe máy định kỳ ở đâu?2 Bảo dưỡng xe máy là làm những gì?2.1 Thay nhớt xe máy định kỳ2.2 Kiểm tra Bugi, Lọc gió2.3 Bảo dưỡng lốp xe và hệ truyền động3 Cách chăm sóc bảo dưỡng … Bao Dưỡng Em Đi - Chương 4 Chức vụ mới (1)Editor Tiểu HáchCó đôi khi cuộc sống giống như bọt khí CO2 trong nước ngọt có ga, lúc mới bắt đầu luôn khô Lời bài hát Đi Đường Em Nhớ. By Trà My 10/12/2021. Ca sĩ: Hợp Ca. Album: Trẻ Mầm Non Ca Hát Vol.3 ( CD2 ) ĐI ĐƯỜNG EM NHỚ. Cô giáo dạy em, bài học giao thông. Không đi bên trái, em đi bên phải đường. Địa chỉ: 200 Nguyễn Tri Phương, Cẩm Nam, Hội An Hoi An Memories Resort & Spa, một vùng đất của ký ức, nằm giữa dòng sông Hoài đầy dịu êm, khu nghỉ dưỡng sẽ mang lại cho bạn cảm giác được hòa mình Bé nhà em 5 tuổi. Bé bị hẹp bao quy đầu, đi khám bác sĩ hướng dẫn mát xa nhẹ nhàng rồi tự nong. Lúc đầu em sờ 1 lúc thì nó cứng lên nhưng mấy hôm nay không thấy cứng. Sờ mãi nó vẫn mềm và không cương cứng. Bác sĩ cho em hỏi bé 5 tuổi dương vật không cương cứng sau mát xa có sao không? Bé không đau hay sưng Rencontrer Son Ame Soeur Trop Tard. Editor Tiểu Hách“Lâm Hoa” Lam Tiếu Chính gõ cửa phòng Lâm Hoa một cái, không ai trả Tiếu Chính liền tiếp tục gõ vài cái nữa, Lâm Hoa mới mở rộng cửa cho Lam Tiếu mắt của Lâm Hoa hồng hồng, nhưng không có nước mắt rơi xuống nữa, cả người thoạt nhìn vừa nhỏ bé vừa mỏng manh.“Em sao vậy?” Lam Tiếu Chính đẩy ra cái khe cửa của Lâm Hoa chỉ mở hé hé.“Hổng có gì” Giọng nói của Lâm Hoa có chút khàn khàn.“Em hổng có gì vậy sao khóc thương tâm như thế?”“Vừa mới xem một bộ phim truyền hình rất là bi kịch!”“Phim truyền hình?”“Đúng vậy! Chuyện là nữ chính và nam chính rất yêu nhau, đáng tiếc cái nam chính kia lại qua đời, cuối cùng cái nữ chính kia cũng tự sát” Lâm Hoa nói xong, lại là một bộ dạng sắp khóc nữa.“Chính là vì cái này?” Lam Tiếu Chính không nói gì chỉ nhìn Lâm Hoa “Trương Mạc không có nói gì với em à?”“Anh ta phải nói chuyện gì với em?” Lâm Hoa ngước nhìn Lam Tiếu Chính thăm dò.“Không có gì. Đi thôi, chúng ta ra ngoài ăn cơm!” Lam Tiếu Chính duỗi tay ra kéo Lâm Hoa, lại bị Lâm Hoa lách người tránh Tiếu Chính có hơi sửng sốt nhìn về phía Lâm Hoa, tay đưa ra cứ để lơ lửng trong khoảng không như vậy.“Em muốn về nhà một chuyến” Lâm Hoa cúi đầu, không có nhìn Lam Tiếu Chính nghiêm mặt đứng tại chỗ, thanh âm sợ hãi và áp chế rất thấp.“Em rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Lam Tiếu Chính có chút bực mình, biểu hiện của Lâm Hoa hơi quá khác thường.“Em hổng sao, chỉ muốn trở lại lấy ít đồ” Lâm Hoa từ từ lui về phía sau.“Vậy thì theo ý em, tôi đưa em đi!” Lam Tiếu Chính thở dài.“Thôi khỏi, em tự trở về là được rồi, dù sao cũng không xa lắm” Lâm Hoa khoát tay một cái, liền xoay người thu dọn vỏn vẹn mấy món đồ ít ỏi trong của Lam Tiếu Chính nắm thật chặt, lại thả ra, không có nói gì nữa, thuận theo Lâm khi ra khỏi cửa, Lâm Hoa thấy Lam Tiếu Chính ngồi trên ghế sofa không có nhìn cậu, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói dự một hồi, Lâm Hoa vẫn là mở rộng cửa chạy Tiếu Chính buồn bực ném cái remote trên tay, phim truyền hình cẩu huyết cái gì, rõ ràng là hai người rất yêu nhau, lại vì nguyên nhân thế này thế kia không thể tiến đến với nhau, tại sao cứ nhất thiết phải quanh quẩn nhiều khúc mắt như thế?Lâm Hoa đã đi một lúc lâu, trời bên ngoài cũng tối hù. Vốn định ra ngoài ăn cơm, nhưng mà bây giờ Lam Tiếu Chính nơi nào cũng không muốn thể thực sự là được Lâm Hoa chăm sóc quá tốt, Lam Tiếu Chính nhìn gì đó trong tủ lạnh, không biết rốt cuộc nên làm gì, ăn gì. Bỏ đi, dù sao bản thân cũng chẳng muốn ăn gì Tiếu Chính đột nhiên liền muốn hút thuốc lá, từ sau khi Lam Đình Chính qua đời, Lam Tiếu Chính thỉnh thoảng muốn hút thuốc. Thật chỉ là thỉnh thoảng muốn hút, một tháng cũng không hút đến một Hoa trở lại căn phòng của mình đã rất lâu không có hơi người, có chút lạnh Nam không có khí ấm, căn phòng của Lâm Hoa vì không ai ở, lại càng cảm thấy lạnh nhiều Hoa cảm thấy mình cần phải yên tĩnh một chút, yên tĩnh ở dưới tình huống không có Lam Tiếu Chính. Nhưng mà cái yên tĩnh này, không khỏi khiến cho cậu lạnh run cả tung mọi thứ tìm ra một máy sưởi ấm mặt trời nhỏ mua vào mùa đông năm ngoái, sau khi cắm điện nó phát ra ánh sáng màu vàng kim, làm cho Lâm Hoa cảm thấy cả người lại có tri tròn ở trong chăn, trong chăn kỳ thực cũng không có bao nhiêu hơi ấm, máy sưởi ấm không xoay liên tục theo Lâm căn phòng lạnh lẽo vắng lặng, Lâm Hoa có chút không thích ứng, mùa đông hàng năm mình không phải cũng đều trải qua như thế sao? Vì sao năm nay lại có vẻ đặc biệt tĩnh lại một lúc, đầu Lâm Hoa liền nghĩ tới những lời Trương Mạc nói với cậu hôm nay, nghĩ đến tình cảm Lam Tiếu Chính và Lam Đình Chính trong lúc đó. Nghĩ đến mình mỗi lần đùa giỡn nói kết hôn với Lam Tiếu Chính, hắn thường yên gắng nhớ lại quá trình gặp gỡ Lam Tiếu Chính, hình như vẫn luôn là cậu nỗ lực theo đuổi Lam Tiếu Chính, muốn cho Lam Tiếu Chính tiếp nhận mình, muốn hắn có thể thích tại xuất hiện một người đã khuất, Lâm Hoa liền luống cuống. Cậu bắt đầu hoài nghi nguyên nhân Lam Tiếu Chính chấp nhận nên suy xét chuyện này như thế nào, Lâm Hoa có chút buồn bực. Chẳng lẽ phải vì một người đã khuất mà mình uất ức sao? Nếu như Lam Tiếu Chính thật sự không quan tâm cậu, cậu là phải mặt dày mày dạn bám theo hắn, hay là nên đi xa thật xa chứ?Nghĩ không ra một nguyên do, được sưởi ấm một chút, Lâm Hoa có chút buồn ngủ sau, lúc Lâm Hoa tỉnh giấc, mới sáu giờ sáng, bên ngoài trời cũng chưa sáng. Bởi vì buổi tối nghĩ quá nhiều chuyện, hơn nữa không có ăn cơm chiều, Lâm Hoa ngủ cũng không an ổn sưởi ấm còn mở, giường chiếu ấm, chăn đơn cũng có cảm giác được sưởi hai, Lâm Hoa phải đi sức vỗ vỗ mặt, Lâm Hoa cố gắng để cho mình phấn chấn lại. Rất ít người đứng chờ xe buýt ở ven đường, mặc dù là sáng thứ hai, nhưng trên đường lớn lại vẫn thưa thớt vắng chút nhớ nhung cuộc sống không cần phải chen lấn trên xe buýt, mỗi ngày đều có Lam Tiếu Chính đưa đi. Người xưa thường nói Do kiệm nhập xa dịch, do xa nhập kiệm nan. Những lời này phóng tới chỗ nào, cũng thật sự là chân kiệm nhập xa dịch, do xa nhập kiệm nan ý muốn nói từ cuộc sống tiết kiệm, giản dị chuyển sang cuộc sống xa hoa giàu có thì tương đối dễ dàng đơn giản, nhưng đã sống cuộc sống xa hoa giàu có mà chuyển về cuộc sống giản dị thì khá khó quầy điểm tâm bên cạnh công ty, nếu như sáng sớm Lâm Hoa có thời gian, sẽ đến nơi này uống sữa đậu nành, ăn cái bánh ở nhà Lam Tiếu Chính, mỗi buổi sáng Lâm Hoa sẽ thức dậy sớm để làm điểm tâm cho hai người, đã bao lâu rồi không có ăn điểm tâm sáng ở đây nhỉ?Cái bụng có gì đó lấp vào, Lâm Hoa liền nhịn không được nghĩ Lam Tiếu Chính có ăn điểm tâm chưa. Đêm qua, Lam Tiếu Chính nói muốn dẫn cậu đi ăn cơm tối, thế nhưng lúc Lâm Hoa đi, hắn cũng không có ra cửa, đêm qua hắn có ăn cơm tối rồi chưa? Sao có thể không ăn điểm tâm? Lam Tiếu Chính lại là người cuồng công việc, vậy sáng nay, hắn phải kiên trì thế nào?Lâm Hoa hoàn toàn không nghĩ nữa, trước đó cậu không có làm điểm tâm cho Lam Tiếu Chính, hắn làm sao chịu đói khi rời khỏi quầy điểm tâm, Lâm Hoa có mua một cốc giấy sữa đậu nành, và mấy cái bánh rán nhân Hoa rất thích nghĩ, Lam Tiếu Chính cũng thích ăn những thứ Tiếu Chính thức dậy, vẫn theo thói quen nhìn nhìn trên bàn ăn, xem Lâm Hoa làm điểm tâm gì. Khi trông thấy bàn ăn trống trơn, hắn có chút ngây ngẩn cả người. Nhớ tới Lâm Hoa đi trở về căn phòng nhỏ của mình, trong lòng không biết làm sao cũng có chút vắng qua không có ăn cơm tối, sáng sớm Lâm Hoa không có làm điểm tâm, Lam Tiếu Chính cũng không biết muốn ăn gì nữa. Cũng không biết, quãng thời gian trước đây không có Lâm Hoa sống chung, hắn làm thế nào trải ở bàn làm việc, Lâm Hoa đứng ngồi không yên liên tục rướn cổ lên nhìn phía Tiếu Chính vẫn chưa có khi Lam Tiếu Chính xuất hiện ở chỗ rẽ hành lang, Lâm Hoa xẹt một cái liền đứng lên, rốt cuộc trong thấy người này ý thức được mình phản ứng quá khích, cậu có chút ngượng ngùng ngồi xuống, chờ Lam Tiếu Chính đi về phía Lam Tiếu Chính đi ngang qua Lâm Hoa, hắn không có cho Lâm Hoa một giây ánh mắt, trực tiếp đi thẳng qua, đến phòng làm việc của bóng lưng Lam Tiếu Chính, Lâm Hoa không biết nên phản ứng thế chút ảo não nắm tóc, Lam Tiếu Chính căn bản cũng không có để ý đến cậu bao nhiêu. Nói không chừng, Lam Tiếu Chính luôn xem cậu như người xa lạ. Vậy mà Lâm Hoa vẫn ngây ngốc nghĩ rằng Lam Tiếu Chính là thích cậu, quan tâm cậu, đó thật sự là cậu, mà không phải người rằng Lam Tiếu Chính không để ý tới Lâm Hoa, nhưng cậu cảm thấy điểm tâm cũng không nên phí phạm, đi hỏi hắn có ăn hay không cũng được mà.“Tổng giám đốc.” Lâm Hoa ở bên ngoài gõ cửa phòng Lam Tiếu Chính.“Vào đi!”Trong tay Lâm Hoa mang theo sữa đậu nành và bánh rán mua hồi sáng, liền đứng trước mặt Lam Tiếu lúc Lam Tiếu Chính nhìn chằm chằm, Lâm Hoa có chút khó chịu thả đồ ăn sáng trong tay xuống.“Anh ăn điểm tâm chưa? Em mua cho anh sữa đậu nành và bánh rán, anh muốn ăn không?” Cúi đầu, Lâm Hoa nói ra với giọng nói khe khẽ.“Tại sao đêm qua không về?” Lam Tiếu Chính cũng không liếc mắt nhìn đồ ăn sáng dính đầy dầu mỡ trên bàn, chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Hoa.“Trễ như thế, em ở đó ngủ!”Lam Tiếu Chính không có trả lời, hai người đều là yên lặng một hồi.“Em không muốn đóng hai phần tiền mướn phòng nữa, em…” Lâm Hoa vẫn chưa nói hết, Lam Tiếu Chính liền ngắt lời cậu.“Vậy thì em trả cái phòng ổ chuột kia liền đi!”“Em!” Lâm Hoa ngẩng đầu lên nhìn, thấy Lam Tiếu Chính đứng trước mặt mình, lại cao hơn mình cao thật là nhiều, bị hắn chẹn mắt đen lay láy của Lâm Hoa thẳng tắp nhìn Lam Tiếu Chính, có thể là ngày hôm qua khóc có chút kịch liệt, mắt hơi sưng và ướt át, cũng là dáng vẻ tủi Tiếu Chính cúi thấp đầu, môi liền chạm lên môi Lâm Hoa, hai tay bao bọc quanh cậu, nụ hôn này càng sâu thêm. Cái cảm giác trống rỗng của Lâm Hoa một khắc kia liền dịch chuyển, bởi vì sự ấm áp trong lòng lúc này, đã quét sạch Lam Tiếu Chính đột nhiên khẽ hôn lên làm Lâm Hoa bối rối, cứ như vậy đứng ngơ ngác, miệng khẽ hé ra, lại làm cho Lam Tiếu Chính càng thêm thuận lợi hôn Lâm Hoa sâu giác được trên mặt một mảnh ấm áp, Lam Tiếu Chính buông ra Lâm Hoa, trên mặt cậu tất cả đều là vệt nước mắt.“Em rốt cuộc là bị làm sao, từ đêm qua liền bắt đầu không được bình thường rồi!” Lam Tiếu Chính có chút vụng về lau nước mắt cho Lâm Hoa, thế nhưng nước mắt vẫn là tí tách rơi xuống.“Được rồi, đừng khóc!” Lam Tiếu Chính ôm Lâm Hoa vào trong lòng, luống cuống một vào Lam Tiếu Chính, Lâm Hoa như là tìm được chỗ dựa, nức nở khóc ra tiếng, giống như muốn khóc lên tất cả uất ức mình đã chịu đựng sáng nghẹn ngào khóc thút thít ra tiếng, còn vừa đứt quãng trách mắng“Tại sao đêm qua anh không đưa em về.. Anh không đưa em về.. Em làm thế nào quay lại.. Đã trễ như vậy.. Anh bảo em một mình quay lại…”“Tôi sai rồi” Vừa giúp Lâm Hoa lau nước mắt, vừa nói.“Căn phòng kia của em… Anh biết căn phòng đó lạnh cỡ nào không?.. Một mình em… Một mình… Đã lâu không có người ở… Cả đêm em lạnh lắm.. Anh biết lạnh cỡ nào không?”“Tôi sai rồi”“Sáng nay anh không đi đón em… Anh không đi đón em… Để cho em phải đợi xe buýt… Anh biết đứng ở trên đường… Đứng ở trên đường lạnh bao nhiêu không?… Lạnh thế nào…”“Tôi sai rồi!”“Suốt đêm em đều ngủ không ngon giấc… Ngủ không ngon… Em sáng sớm còn nghĩ… nghĩ muốn mua điểm tâm cho anh!”Khóc thút thít nghẹn ngào, Lâm Hoa nói cả một đống chuyện, khóc lớn tiếng, trách móc cũng rất lớn tiếng. Lam Tiếu Chính vừa dỗ dành cậu, vừa ôm cậu vào lòng, lại phải lau nước mắt cho cậu. Đến khi Lâm Hoa rốt cuộc im lặng, quần áo của Lam Tiếu Chính đã thấm ướt một mảng mắt nhìn trộm Lam Tiếu Chính, Lâm Hoa liền cúi đầu.“Xin… Xin lỗi!” Thanh âm vẫn còn có chút đứt quãng, còn đang nhỏ giọng lấy hơi.“Là tôi sai, nhưng em có lời xin lỗi nào nói với tôi?”“…” Có chút lắp bắp.“Khóc đủ rồi?”Nghe được Lam Tiếu Chính nói như thế, Lâm Hoa nhất thời lúng túng đứng hình tại chỗ. Cậu rốt cuộc đã làm gì?End chap 31 Editor Tiểu HáchBan đêm trên máy bay, đen kịt như gió bão kéo đến. Lâm Hoa ngồi ở chỗ ngồi mệt mỏi buồn ngủ, bắt đầu đi vào suy định như thế này có quá sơ sài hay không? Điện thoại chỉ gọi một cuộc, liền như vậy, cứ đuổi theo sang đây, nếu như điện thoại Lam Tiếu Chính đúng lúc hết pin, hoặc là nợ cước phí thì sao? Nếu như Trương Mạc chỉ là hù dọa cậu? Lại không phải là Lam Tiếu Chính thật sự kết hôn, đều là người nhà của hắn sắp xếp?Suy nghĩ một hồi, có quá nhiều khả năng, dù sao mình cũng đã ngồi trên máy bay, chẳng lẽ đến nhà Lam Tiếu Chính rồi, hắn còn muốn đuổi mình ra ngoài sao? Lâm Hoa suy nghĩ vẩn vơ, cứ như thế ngủ thiếp dậy, máy bay đã chuẩn bị hạ ánh sáng đèn sầm uất bên dưới, Lâm Hoa có loại ảo giác không biết mình đang ở chốn máy bay, một trận gió lạnh thổi qua, Lâm Hoa cảm thấy thật là ấm áp. Mùa đông ở nơi này, ngay cả buổi tối gió cũng ấm hơn nhiều so với ở Thành trên xe taxi, nói ra địa chỉ trong trí nhớ, Lâm Hoa níu chặt túi xách trên người, mấy ngón tay cũng trắng căn nhà đen như mực, do dự nhiều lần, Lâm Hoa vẫn gõ cửa một cái, tay cũng có chút run nửa ngày, chính là không ai đáp lại. Lâm Hoa lại dùng sức gõ cửa, vẫn không có người nào trả lời.“Lam Tiếu Chính!” Lâm Hoa vừa gõ cửa vừa kêu tên Lam Tiếu phải là hắn ở lầu hai không, hoàn toàn là nghe không được mình ở dưới lầu gọi cửa? Lâm Hoa suy nghĩ, liền cách xa cửa một chút, hướng về ban công lầu hai, gọi tên Lam Tiếu Chính. Kêu hai tiếng, vẫn không có người nào trả lời, Lâm Hoa có chút chán nản trở về nào Lam Tiếu Chính không ở nhà? Vậy hắn ở nơi nào? Trong lòng Lâm Hoa có chút tủi thân và lo lắng, ngồi rụt cổ trước cửa nhà Lam Tiếu nhanh đến nửa đêm, cho dù là ấm áp, vào ban đêm cũng sẽ lạnh. Từ trong túi xách lục lọi một cái áo dày chút, Lâm Hoa liền dựa vào cửa nhà Lam Tiếu Chính ngủ thiếp Tiếu Chính ngủ một đêm ở nhà Lam ba và anh trai, vì buổi tối thảo luận một chút với anh trai việc triển khai hoạt động vào sang năm của công ty. Lam ba dự định buông tay để cho hai anh em Lam gia quản lý công ty, cho nên hai người bọn họ liền đặc biệt thận sáng khi hắn về đến nhà, thì thấy một vật thể không rõ ràng cuộn tròn ở trước cửa nhà mình. Vừa đến gần nhìn, liền thấy gương mặt nhỏ nhắn lạnh cóng có chút đỏ ửng của Lâm mừng vừa sợ, tay Lam Tiếu Chính vuốt ve gương mặt ngủ say của bàn tay ấm áp chạm vào, mặt Lâm Hoa vô thức cọ cọ trên bàn tay Lam Tiếu một cái gối đầu ấm áp!Lam Tiếu Chính có hơi buồn cười nhéo nhéo mặt của Lâm Hoa, cái đứa ngốc này, sao ngủ ngay cửa cả đêm, tìm một khách sạn ngủ một đêm cũng được mà!Trước tiên mở cửa, Lam Tiếu Chính mới bế Lâm Hoa từ dưới đất nhận được mình di chuyển, Lâm Hoa có chút bất an giật giật, lại phát hiện mình trở người không được. Mơ mơ màng màng mở mắt, thì thấy gương mặt đẹp trai quen thuộc của Lam Tiếu Chính xuất hiện.“Tiếu Chính” Mơ màng gọi một tiếng, Lâm Hoa lại nhắm mắt ngủ dài một hơi, Lam Tiếu Chính bế Lâm Hoa đến phòng ngủ của mình, cẩn thận đắp kín chăn cho Lâm Hoa hoàn toàn thanh tỉnh, ngẩn người nhìn chằm chằm trần nhà, mình đang ở nơi nào? Cậu còn nhớ sáng hôm qua lúc thức dậy, mẹ cậu còn gọi cậu ăn cơm trưa kia mà. Bữa trưa và bữa sáng gộp lại thành một, chính là tiết kiệm tiền đó!Dò xét một vòng, Lâm Hoa cuối cùng nhớ ra mình đang ở chỗ nào.“Tiếu Chính!” Vội vàng từ trên giường đứng lên, Lâm Hoa liền tìm Lam Tiếu Chính khắp nơi.“Làm sao thế? Em chạy chậm chút!” Thấy Lâm Hoa từ trên lầu xông thẳng đến, Lam Tiếu Chính quả thật sợ cậu lăn thẳng từ trên cầu thang xuống.“Tiếu Chính!” Lâm Hoa nhào vào lòng Lam Tiếu Chính, hai tay ôm hắn thật chặt.“Xảy ra chuyện gì, sao không nói với anh tiếng nào đã chạy đến đây?” Lam Tiếu Chính đau lòng xoa xoa đầu Lâm Hoa, cúi đầu trấn đến lúc Lâm Hoa thuật lại hoàn chỉnh chuyện đã xảy ra, mặt của Lam Tiếu Chính cũng có chút đen.“Trương Mạc nói gì thì chính là cái đó à? Sao em không suy nghĩ một chút, cứ như vậy liền mặc kệ mọi chuyện chạy đến đây?”“Em chính là sốt ruột mà!” Lâm Hoa bất mãn nói, bắt đầu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ “Nếu như anh thật sự kết hôn với người khác thì làm sao? Phải đến lúc đó em mới tìm đến anh à? Còn nữa, tại sao mấy ngày nay anh không gọi điện thoại cho em? Sao lúc em gọi điện cho anh cũng không gọi được? Anh không biết em sẽ lo lắng cho anh à? Em đã chạy đến tìm anh, anh không cảm rất vui vẻ sao? Anh có gì bất mãn?”Mấy câu hỏi liên tục này, ngay cả ngắc ngứ cũng không có một câu, Lâm Hoa nói mắt cũng không chớp một cái.“Anh rất vui, anh sai rồi!” Lam Tiếu Chính thấy Lâm Hoa lý luận trách móc, rất thẳng thắng thừa nhận sai lầm của mình “Anh không nên không gọi điện thoại cho em, cũng không nên không sạc điện thoại và cước phí. Không nên nói em đừng đến!”Một chuỗi “không nên” lúc này, khiến cho Lâm Hoa có chút choáng vàng, bĩu bĩu môi, hơi bất mãn nhìn Lam Tiếu Chính “Em đói bụng!”“Lấy đồ ăn cho em”Lam Tiếu Chính cũng là hiểu rõ, đối với Lâm Hoa có lúc là không biết nói thế nào.“Chuyện anh muốn kết hôn là sao vậy?” Lâm Hoa vừa gặm bánh mì, vừa hỏi Lam Tiếu Chính ngồi ở bên cạnh nhìn cậu ăn.“Em nói là chị Trương Mạc nói với Trương Mạc?”“Dạ” Lâm Hoa gật đầu.“Chắc cô ấy nghe nhầm! Nhã Nhi sắp kết hôn, đáng tiếc đối tượng không phải là anh!”“Nhã Nhi là ai?” Sao lại mọc ra một Nhã Nhi nữa, tình nhân của Lam Tiếu Chính đúng là nhiều. Lâm Hoa nhíu chân mày một cái, oán hận nghĩ đến.“Là đối tượng mà người nhà luôn muốn tác hợp mà thôi!” Thấy vẻ mặt và bộ dạng ghen tuông của Lâm Hoa, Lam Tiếu Chính vui vẻ mỉm cười.“Vậy à” Lâm Hoa gật đầu, gia đình giới thiệu thì không nói, ý đợi lát “Khoan đã! Cái gì gọi là đáng tiếc đối tượng không phải là anh? Anh rất tiếc à?”Lam Tiếu Chính cũng không nhịn được nữa bật cười lớn, cái bộ dạng lúc này của Lâm Hoa thật là đáng yêu quá đi!”“Không có tiếc cô ấy, cổ rất tốt, thật may là cô ấy lập gia đình rồi! Anh muốn kết hôn thì anh cưới em, sao đi tiếc cô gái của người khác!”“Hừ! Cũng còn được!” Bị Lam Tiếu Chính cười trước đó, Lâm Hoa có chút đen mặt, lúc nghe Lam Tiếu Chính nói mấy câu phía sau, mới chuyển biến tốt một chút.“Khi nào anh trở về?” Thu dọn xong thức ăn trên bàn, Lâm Hoa đến ngồi bên cạnh Lam Tiếu Chính, kề sát hắn khẽ hỏi.“Ở hai ba ngày nũa đi. Bây giờ ba anh hiện tại muốn buông tay công ty, hơi bận chút!”“Vậy anh cũng không làm ở công ty Đại Lục được lâu à?” Lâm Hoa có chút khẩn trương hỏi.“Không” Lam Tiếu Chính xoa xoa đầu tóc ngắn của Lâm Hoa “Anh vẫn là trở về quản lý công ty Đại Lục, ở đây thì giao cho anh trai của anh rồi.”“À” Lâm Hoa thả lỏng vai, lại tựa trên người Lam Tiếu Chính “Ba mẹ em biết chuyện chúng mình rồi, còn nữa anh trai em cũng sớm biết luôn!”“Bọn họ... nói thế nào?” Lam Tiếu Chính có chút chần chờ hỏi.“Anh em rất ủng hộ đó!” Lâm Hoa ở trong lòng lè lưỡi một cái, biểu hiện của Lâm Húc chính là rất ủng hộ mình mà “Ba mẹ em... Ba mẹ em chưa nói gì, xem như là ngầm chấp nhận đi!”“Xin lỗi.” Lam Tiếu Chính ôm Lâm Hoa.“Tại sao lại nói xin lỗi?” Lâm Hoa cười cười “Vì anh, cái gì cũng đáng giá nha!”“Đứa ngốc.” Lam Tiếu Chính cười khẽ một tiếng, trong tiếng cười lại tràn đầy yêu thương “Tối nay về nhà anh ăn cơm đi!”Cả người Lâm Hoa rõ ràng cứng ngắc.“Đừng ngại, chỉ là đi ăn bữa cơm!” Lam Tiếu Chính vỗ lưng an ủi Lâm Hoa.“Vậy bọn họ?”“Em nghĩ anh giống như em là một đứa trẻ à?” Ánh mắt bất mãn của Lâm Hoa lia đến, Lam Tiếu Chính ho nhẹ một tiếng “Chuyện của chúng ta anh đã nói với người nhà, mặc kệ bọn họ có chấp nhận hay không, bọn ngầm chấp nhận thì càng tốt!” Lam Tiếu Chính vuốt ve mặt Lâm Hoa, trong mắt tràn ngập quyến luyến “Anh không bao giờ muốn giống như lần trước nữa, nghe theo người khác sắp xếp, bỏ lỡ sinh mệnh người quan trọng nhất”“Tiếu Chính.” Thấy đau khổ trong mắt Lam Tiếu Chính, Lâm Hoa càng ôm chặt hắn hơn “Em vĩnh viễn cũng sẽ không rời khỏi anh, cho nên anh cũng không rời khỏi em!”“Anh bảo đảm!”Thấy Lam Tiếu Chính bận bịu lục đục cả ngày, một xấp lại một xấp tài liệu và văn kiện, mắt hắn cũng không chớp một cái, lật qua từng trang từng Hoa thì ở bên cạnh nhìn, thở dài một hơi.“Em sao thế?” Nghe được Lâm Hoa thở dài, Lam Tiếu Chính từ trong văn kiện ngẩng đầu Hoa đang cầm cuốn tiểu thuyết võ hiệp, ngồi trên thảm trải sàn, tiếng oán than dậy đất “Em trở về phải cố gắng công tác, em muốn thăng chức tăng lương!”“Hửm?” Lam Tiếu Chính không cho là như thế “Nếu như cuối tuần em có thể tám giờ rời giường, khi thức dậy làm và ăn điểm tâm sáng!”“Trước đây em đều làm điểm tâm sáng cho anh! Bây giờ không thức dậy ăn điểm tâm, là bởi vì ai hả?” Ai đó nhắc đến đây, Lâm Hoa liền hơi tức giận.“Thế à.” Lam Tiếu Chính ý vị thâm thường nhìn thoáng qua Lâm Hoa, khóe mắt đều là tiếu ý. Lâm Hoa bị hắn nhìn mặt đỏ bừng một mảng trong nháy mắt.“Anh mau làm việc đi!” Lâm Hoa vội vàng rống một tiếng, mặt vùi vào trong sách, đỏ ửng vẫn chưa tan một khắc, Lâm Hoa đã bị Lam Tiếu Chính ôm ngang lấy, Lâm Hoa kinh hô một tiếng “Anh làm gì thế?” Hai tay lại ôm chặt cổ của Lam Tiếu Chính.“Nếu sáng sớm không dậy nổi, vậy buổi chiều dậy” Lam Tiếu Chính hạ giọng nói ở bên tai Lâm Hoa “Dù sao em ở bên cạnh, anh cũng không chuyên tâm làm việc được, vậy làm chút chuyện có thể chuyện tâm đi!”“Anh không biết xấu hổ!” Lâm Hoa trách móc, nhưng nụ cười trên mặt chuyện thế nào? =.=“Anh rời đi bao lâu rồi? Từ năm trước sang năm nay đó” Lâm Hoa lại thấp giọng lẩm bẩm nói.“Xin lỗi” Lam Tiếu Chính khẽ hôn gò má của Lâm Hoa mỉm cười ôm chặt Lam Tiếu Chính, không để lại một chút khe Hoa có chút mơ mơ màng màng nhớ tới, Lam Tiếu Chính nói buổi tối phải đến nhà hắn ăn là năm giờ chiều, Lâm Hoa đẩy Lam Tiếu Chính còn đang ngủ bên cạnh cậu.“Tiếu Chính, không phải nói đi ăn cơm tối sao?”“Hả?” Lam Tiếu Chính xoa xoa mắt, ánh mắt liền tỉnh táo, nhớ tới chuyện mình nói với Lâm Hoa vào ban ngày “Ngày mai về!”“Tại sao?” Lâm Hoa không hiểu ngồi dậy, ui, thắt lưng có chút không chờ Lâm Hoa ngồi xuống, cánh tay Lam Tiếu Chính đưa ngang ra, liền đè cậu nằm xuống lại.“Không gấp gáp” Lam Tiếu Chính xoay người liền đè trên người Lâm Hoa, hôn vành tai cậu, cậu bị nhột rụt rụt cái cổ.“Anh! Đừng mà” Tay Lâm Hoa đẩy bàn tay không an phận của Lam Tiếu Chính ra.“Anh đã nói ngày mai đi!” Lam Tiếu Chính cầm ngược hai tay của Lâm Hoa, lại thành công khiến cho toàn thân cậu đều mềm nhũn không có sức được hai người cảm thấy đói bụng, muốn đứng dậy ăn cơm, đã nhanh đến chín tối hôm sau, Lam Tiếu Chính vẫn dẫn Lâm Hoa đến Lam chap 43 Editor Tiểu HáchLúc Lâm Hoa nghe được Lam Tiếu Chính khẳng định trả lời, có chút kích động cho Lam Tiếu Chính một cái ôm thật hồi sau, Lâm Hoa lại ý thức được gì đó, túm lấy cổ áo Lam Tiếu Chính “Chẳng lẽ anh lại là kích động nói ra ư?”Mắt mở thật to, còn có ý tứ hàm xúc tức giận ở bên trong.“Cho dù là nhất thời kích động, cũng sẽ thực hiện!” Lam Tiếu Chính không nhìn đến ánh mắt đe dọa của Lâm Hoa, hai cánh tay trực tiếp áp sát lại, bế bổngLâm Hoa ôm ấp yêu thương.“Anh làm gì thế?” Lâm Hoa theo phản xạ lấy hai tay choàng lên cổ Lam Tiếu Chính.“Không làm gì cả” Lam Tiếu Chính rất bình tĩnh trực tiếp bế Lâm Hoa vào phòng ngủ.“Tiếu Chính, cái kia...” Lâm Hoa không dám nhìn thẳng ánh mắt của Lam Tiếu Chính, chỉ từ lần trước, sau đó Lâm Hoa cũng chỉ nằm trong lòng hắn ngủ. Thân thể đã tốt hơn nhiều, chí ít sẽ không cảm thấy đau nhức chờ Lâm Hoa nói tiếp, Lam Tiếu Chính trực tiếp đặt Lâm Hoa lên giường, cả người cũng đè lúc môi lưỡi quấn vào nhau, khiến cho Lâm Hoa trong nháy mắt liền xụi lơ thành một đống, có chút mơ màng hừ hừ vài đầu ngón tay lành lạnh của Lam Tiếu Chính chạm đến khe hở bắp đùi của mình, cậu vẫn vô thức co rúm lại một chút.“Ngoan” Lam Tiếu Chính hôn lên Lâm Hoa, một lần lại một lần “Anh yêu em”“Em cũng yêu anh” Hai tay Lâm Hoa gắt gao vịn vào vai Lam Tiếu Chính, nhỏ giọng biểu đạt tình cảm của âm của Lâm Hoa lí nhí, y như móng vuốt mèo cào cào trái tim của Lam Tiếu Chính. Hắn tăng nhanh động tác, Lâm Hoa vô thức dùng hai chân kẹp lấy hông của đến khi Lâm Hoa lắc đầu, một lần lại một lần nói bỏ cuộc, Lam Tiếu Chính mới buông tha cho cậuTắm rửa xong, lúc thoải mái nằm trên giường, Lâm Hoa gối đầu lên trên cánh tay của Lam Tiếu Chính. Có chút vui vẻ mỉm cười, cậu lại dùng đầu cọ cọ ở trên cánh tay hắn.“Em đã lâu cũng chưa có trở về nhà, thật sự là rất muốn trở về đó!” Lâm Hoa vừa nghĩ tới Lam Tiếu Chính đáp ứng mình muốn cùng nhau trở về, khóe miệng lại câu dẫn ra nụ cười.“Thế à? Đã bao lâu rồi?” Lam Tiếu Chính chậm rãi nói với Lâm Hoa, thỉnh thoảng hôn Lâm Hoa một cái, vừa mới tắm nên tóc có mang mùi thơm dầu gội đầu.“Chỉ có lễ mừng năm mới em mới trở về một chuyến, ngày mùng một tháng năm và mùng một tháng mười cũng không về. Thật ra nhà em rất gần Thành Đô, ngồi xe buýt thì chỉ cần ba giờ thôi!” Thật ra không quay về, còn có một nguyên do là vì tiết kiệm tiền. Mỗi một lần về quê, đều phải mang về cho họ hàng thân cận vài món quà, đây cũng là một con số chi tiêu rất lớn, còn có ba mẹ, vợ chồng anh trai, bây giờ lại thêm một đứa cháu quốc tế lao động Mùng1/10 quốc khánh của Trung Quốc“Ba giờ ư?”“Đúng vậy!”“Gần lắm à?”“Không gần...”Lâm Hoa có chút im lìm chui vào trong lòng Lam Tiếu Chính, thật ra ba giờ đã gần lắm rồi, một ngày một đêm cũng có thể đi đi về về.“Đúng rồi, em tự mình đi xin nghỉ!” Lam Tiếu Chính đè lại Lâm Hoa đang lộn xộn, cố định đầu cậu trên cánh tay mình.“Tự em xin nghỉ?” Đây là ý gì chứ?“Em đi xin nghỉ với chị Trần, cô ta đồng ý, lại để cho phòng nhân sự báo cáo lên, anh duyệt cho em!”“.... Vậy nếu như chị Trần không đồng ý thì sao?” Lâm Hoa cảm thấy Lam Tiếu Chính chính là cố ý, hắn nói trực tiếp một tiếng với phòng nhân sự, không phải có thể duyệt à? Còn phải phiền phức như thế, đi tìm chị Trần, chị ta chắc chắn không ưa mình.“Để cho cô ta duyệt!”“...”Thật ra lễ mừng năm mới sắp tới rồi, bây giờ đã vào tháng chạp, khiến cho người lao động trong mong đến ngày nghỉ Hoa quyết định lần này trở về quê, lễ mừng năm mới sẽ không trở về. Ngày tết, nhìn thấy trẻ con cũng là một vấn đề khó khăn không chừng mấy ngày, mắt thấy sắp đến tiệc đầy tháng cháu trai rồi, Lâm Hoa vẫn là xin nghỉ phép với chị Trần.“Chị Trần” Lâm Hoa gõ cửa phòng chị Trần một cái, có chút thấp thỏm đứng ở cửa.“Vào đi!” Thấy là Lâm Hoa, tầm nhìn của chị Trần dời ra từ trong máy vi tính.“Chị Trần, em muốn xin nghỉ ngày thứ hai và thứ ba!” Vắng mặt với khoảng thời gian này dường như cũng nhiều lắm.“Cậu có chuyện gì không thể lo liệu vào ngày mai và ngày mốt à? Hôm nay đã là thứ sáu rồi” Chị Trần khoanh hai tay, ánh mắt có chút bất thiện nhìn Lâm Hoa.“Ai bảo cháu em sinh sau hai ngày này chứ!” Lâm Hoa có chút ngượng ngùng nhỏ giọng lầm bầm, muỗi cũng có thể nghe không rõ.“Cậu nói gì?” Chị Trần chỉ nhìn thấy miệng Lâm Hoa lép nhép, nhưng không có nghe được cậu phát sinh một chữ.“Hổng có gì!” Lâm Hoa nhanh chóng đứng thẳng người, ngẩng đầu cất giọng trả lời “Chị Trần, hai ngày đó quả thực em có chút chuyện, chị phê duyệt ngày phép cho em nhé!”“Cậu có chuyện gì hả? Nói rõ ràng!”“Em phải về quê một chuyến, cháu em đầy tháng rồi!”“Cháu cậu đầy tháng cậu phải đi về? Cháu cậu quan trọng hay công tác quan trọng hả?”“Cháu em!”“...”“Tại sao nhất định phải về?”“Lúc nó chào đời em không có về, ba mẹ em nói tiệc đầy tháng muốn tổ chức hoành tráng, em phải về giúp một tay!” Lâm Hoa cúi đầu, có chút chậm chạp giải Trần còn muốn nói thêm gì nữa, trong giây lát nhớ tới sáng nay lúc Lam Tiếu Chính giao phó công việc cho cô, nói thứ hai và thứ ba không đi nào Lam tổng và Lâm Hoa cùng nhau về quê của cậu ta? Chị Trần nghĩ như vậy, tay vô thức run rẩy. Hai người bọn họ thật sự có quan hệ như thế ư?Chị Trần cố gắng đè nén cảm xúc của mình, đây là sếp mình cùng với cấp dưới? Đồng tính luyến ái?“Chị Trần, chị làm sao vậy?” Lâm Hoa nhận thấy được tâm trạng của chị Trần hình như có chút bất thường, cậu còn không biết câu nào của mình đụng đến chị ta, có thể làm cho chị ta kích động đến như ngẩng đầu nghiêm nghị nhìn thoáng qua Lâm Hoa, bây giờ lại tái hiện trước mắt cái cảnh tượng thấy được ở trong phòng làm việc của Lam Tiếu Chính vào buổi sáng hôm đó. Đã cố gắng nghĩ phải quên đi, nhưng lại đột nhiên xuất hiện ở trong trước chỉ là suy đoán quan hệ giữa Lâm Hoa và Lam Tiếu Chính có chút không bình thường, Lam Tiếu Chính chăm sóc cho Lâm Hoa, thật sự có hơi quá mức, lần trước đi công tác ở Đài Loan chính là một ví dụ điển hình nhất. Hiện tại, chị Trần càng khẳng định suy đoán của mình.“Tôi không sao, cậu đi ra ngoài trước đi, viết đơn xin nghỉ, tôi duyệt cho cậu!” Chị Trần ôm đầu, có chút mệt mỏi phất phất tay với Lâm loạn quá.“Chị Trần, chị thực sự không có chuyện gì chứ?” Lâm Hoa cẩn thận nhìn chị Trần, sao thấy chị ta không giống như là không có chuyện gì.“Tôi không sao, cậu ra ngoài trước đi!” Chị Trần có hơi bực bội, âm lượng cũng vô thức lớn tiếng rất nhiều.“Đã biết!” Lâm Hoa nhanh chóng chạy trốn bà cô sắp nổi ngoài khe cửa thở dài một hơi, Lâm Hoa cảm thấy phụ nữ đều rất khó hiểu, cũng rất khó đối phó. May mắn, cả đời mình cũng không thể nào có bạn gái?Cậu xác định đây là điều may mắn? Chỉ cần mình cảm thấy may, kỳ thực là rất may Hoa quyết định ngày mai sẽ về quê, ở lại quê được hai ngày, có thể ở bên Lâm mẹ thêm vài ngày. Ba mẹ hai người một mình sống ở nông thôn, bọn họ không nói, Lâm Hoa cũng biết, thật ra bọn họ muốn đi khắp nơi, hoặc là có thể ở bên cạnh hai đứa con. Anh trai ở thị trấn trong nội thành, cũng không thể nào về quê, tuy rằng từ nông thôn đến thị trấn chỉ cần hai mươi phút đường xe. Bây giờ anh cả sinh con trai, Lâm mẹ và Lâm ba mới đến thị trấn chăm sóc cháu trai hết giờ làm, Lâm Hoa liền có chút vui mừng, đây coi như là kỳ nghỉ bốn ngày ư? Hối thúc Lam Tiếu Chính mau chóng tan ca.“Làm gì nôn nóng dữ vậy?” Lam Tiếu Chính từ từ sắp xếp lại văn kiện.“Em còn chưa có mua đồ cho cháu em, cũng chưa mua đồ cho ba mẹ em nữa! Còn có anh em chị dâu em, ông Hai, ông Ba, ông Út, bà dì Năm, còn có mấy đứa nhỏ nhà anh Quân, mấy đứa nhỏ nhà anh Liên...” Bô lô ba la, Lâm Hoa gần như đem họ hàng thân cận trong gia đình đếm hết một lần.“Mỗi lần năm mới em đều về nhà, mấy người họ hàng trong gia đình, em đều phải biếu quà!” Lâm Hoa thấy Lam Tiếu Chính trợn tròn mắt hết mức nhìn mình chằm chằm, nghiêm túc giải thích.“Anh biết vì sao em không để dành dụm tiền rồi! ” Lam Tiếu Chính bất đắc dĩ xoa xoa cái trán.“Đâu có nghiêm trọng như thế!” Lâm Hoa không tán thành bĩu môi “Em chỉ mua kẹo nè, bột hạt đào nè, bột táo đỏ nè, bột proterin nè, mấy đứa nhỏ thì mua chút đồ ăn vặt, cho ít tiền là được rồi!”“Bột hạt đào? Bột táo đỏ? Bột proterin?” Đối với mấy ông cụ bà cụ ở nông thôn mà biếu mấy món quà này, Lam Tiếu Chính thật sự cảm thấy vạn phần không hiểu, biếu quà cáp là biếu cái này ư?Cuối cùng Lâm Hoa vẫn là mua bao lớn bao nhỏ thật là nhiều thứ, làm giống như là vinh quy về quê nhà. Đắt tiền nhất phải kể tới chiếc xe đẩy em bé mà Lam Tiếu Chính chọn, Lâm Hoa nói mấy người ở quê không ai mua món đồ cao cấp thế này đâu, chỉ bồng mà thôi, còn phải mua cái xe này để làm chi. Lúc Lam Tiếu Chính hỏi lại cậu mua cái gì cho cháu nhỏ, Lâm Hoa gặm nhắm nửa ngày, quần áo em bé? Tã giấy? Hay cứ mua sữa Lam Tiếu Chính cưỡng ép bắt buộc, Lâm Hoa liền đẩy xe em bé đi.“Dù là anh trả tiền nhưng cũng không thể hoang phí như thế mà!” Lâm Hoa có chút bất mãn lầm bầm.“Em có thể đừng keo kiệt hay không, đó không phải là cháu ruột em sao?” Lam Tiếu Chính có chút buồn cười nhìn Lâm Hoa.“Ai keo kiệt?” Lâm Hoa liền ném xe em bé cái vèo.“Không có, là anh keo kiệt!” Lam Tiếu Chính thấy Lâm Hoa bon bon đi ra ngoài, vội vàng đẩy xe em bé đuổi nên, ở trong trung tâm mua sắm, mọi người liền thấy một cảnh tượng quỷ dị như thế này. Một người đàn ông đẹp trai mặc tây trang giày da, đẩy một chiếc xe em bé, đuổi theo một cậu trai trẻ đang đi phía trước. Cuối cùng hai người cùng nhau đẩy chiếc xe em bé đó, thế giới này hỗn loạn hết rồi ╮╯╰╭.Hôm sau, Lâm Hoa dậy thật sớm, hối thúc Lam Tiếu Chính thức dậy về quê.“Sớm vậy à?” Lam Tiếu Chính nhìn đồng hồ đeo tay một cái, mới bảy giờ. Lâm Hoa mỗi lần đến cuối tuần, chưa đến giữa trưa, là căn bản không dậy nổi.“Không còm sớm, em còn phải đi mua vé nữa, lát nữa đông người lắm, vậy thì mua không được chỗ tốt!”“Lái xe đi!” Lam Tiếu Chính giải quyết dứt khoát.“Anh biết đường?”“Chẳng lẽ em không biết ư?” Lúc này đổi lại Lam Tiếu Chính có chút kinh ngạc, lẽ nào người này còn không biết đường về nhà?“Hẳn là biết đi” Lâm Hoa gãi đầu một cái, có chút ngượng ngùng. Cậu mỗi lần về nhà, đều là ngồi xe buýt, vừa lên xa đã ngủ. Bây giờ cụ thể phải đi đường nào, cậu chắc là biết, nhưng mà hẳn chỉ là sơ sơ thôi.“Rốt cuộc em có biết hay không?” Lam Tiếu Chính đắn đo cái “hẳn là” chưa chắc này của Lâm Hoa, rốt cuộc là biết hay không biết?“Biết mà!” Lâm Hoa trả lời chắc như đinh đóng thực chứng minh, Lâm Hoa nói có đôi khi là không thể chap 35 CHƯƠNG 2 XEM MẮT 2 Editor Tiểu Hách Đúng bảy giờ tiếng chuông điện thoại di động báo thức vang lên. Lâm Hoa lờ mờ mở mắt ra đi tìm di động, ấn tắt chuông báo thức, mới vừa muốn rời giường, lại bỗng nhiên nhớ đến hình như hôm nay là thứ bảy. Tâm trạng thả lỏng, Lâm Hoa nghiêng đầu ngủ tiếp. Cọ cọ gối đầu, cậu cảm thấy buổi sáng hôm nay thật là tốt. Ánh nắng đã lên cao, cái quạt điện định giờ cũng ngừng quay rất lâu. Lâm Hoa là bị nóng nực làm tỉnh giấc. Lau mồ hôi toát ra trên trán, cậu từ trên giường đứng lên. Theo thói quen cầm lên điện thoại xem giờ. Mười giờ rưỡi. Lâm Hoa chớp chớp mắt, sao cứ cảm thấy đã quên chuyện gì đó. "Ôi trời!" Một tiếng hét kinh hãi, hôm nay cậu còn phải đi xem mắt, hẹn với con gái người ta là mười một giờ rưỡi đến quán cà phê. Nhanh chóng vọt vào phòng tắm, chải chuốt bản thân một chút, thật ra thì cũng không chải chuốt gì mấy, đi ngay ra cửa. Lâm Hoa không muốn ăn điểm tâm, dù sao cơm trưa cũng là mình mời, hà tất lại phải tốn thêm một bữa ăn, vả lại cũng xế trưa rồi. Đang lúc Lâm Hoa do dự có nên đón xe hay không, xe buýt tới. Lâm Hoa lại thở dài một hơi, ngồi trên xe buýt, lấy tay quạt quạt làm cho mình bớt nóng. —————–►.◄—————– Lam Tiếu Chính bị Trương Mạc lôi kéo ra ngoài ăn cơm trưa. Hắn mới vừa từ Đài Loan sang đây, bởi vì phải tiếp quản công ty Đại Lục, mấy ngày nay đều đang xem tư liệu của công ty. Lam Tiếu Chính tiếp nhận công ty chi nhánh Đại Lục cũng là ý của bản thân, có anh trai và ba quản lý tổng công ty bên Đài Loan, mình cũng được dịp đến Đại Lục thay đổi hoàn cảnh mới. "Cậu đang ở nhà hàng nào? Biết tôi chưa quen thuộc ở đây, còn để tôi tự đi tìm!" Trong giọng nói của Lam Tiếu Chính có chút bất mãn. Hắn đang đứng ở một góc phố, một khu phố phồn hoa, hai bên trái phải là các nhà hàng, quán cà phê và các trung tâm mua sắm lớn mọc lên như rừng. "Tôi ở lầu hai nhà hàng XX!" Trương Mạc là bạn của Lam Tiếu Chính ở Đài Loan, cũng ở trong thành phố này quản lý một công ty cỡ trung. Y nói rõ về vị trí cụ thể của nhà hàng. "Ừm, tôi biết rồi. Tôi lập tức tới ngay!" Lam Tiếu Chính vừa nói xong, đang muốn cúp điện thoại. Lâm Hoa không biết là mình xui xẻo hay chính là đang chảnh chọe với cô gái này, chờ đến khi cậu xuống xe buýt, đã là mười một giờ hai mươi phút. Mình nếu như đến muộn, con gái người ta đối với mình sẽ không có ấn tượng gì tốt. "Cho qua một chút!" Một tiếng thét thất thanh. Lâm Hoa chưa kịp dừng chân lại, đã đụng phải Lam Tiếu Chính ở đằng sau. Ngay tức khắc, Lam Tiếu Chính bị đụng phải cả người lảo đảo, điện thoại di động cũng rơi trên mặt đất. Quán cà phê đã hẹn cách trạm xe buýt còn một đoạn, chân của Lâm Hoa bắt đầu phi nước đại, ở đầu đường quẹo vào, đúng lúc đụng phải một Lam Tiếu Chính đang ung dung nhàn nhã. Partilhar Receitas Arroz e cereais Arroz com legumes Receita de Baião de dois com creme de leite Por Sara Silva, Redatora e editora no TudoReceitas. Atualizado 11 março 2016 Imagem O baião de dois é um prato de arroz e feijão típico do nordeste brasileiro, nomeadamente do estado do Ceará. Para que você aprenda a preparar baião de dois cremoso, o Tudo Receitas preparou esta receita! Confira abaixo o passo a passo de baião de dois com creme de leite e experimente. 6 convidados 30m Prato principal Dificuldade baixa Características adicionais Custo econômico, Cozido, Receitas do Brasil, Receita tradicional de Ceará Ingredientes para fazer Baião de dois com creme de leite 3 xícaras de arroz 2 xícaras de feijão de corda cozido ½ xícara de caldo do feijão 1 unidade de cebola picada 3 dentes de alho picado 1 unidade de tomate picado 2 colheres de sopa de azeite de oliva 1 xícara de queijo coalho ralado 1 mão cheia de cheiro verde picado 1 caixa de creme de leite pimenta do reino sal Como fazer Baião de dois com creme de leite 1 O primeiro passo desta receita de baião de dois com creme de leite é levar ao fogo médio uma panela com o azeite, a cebola, o alho e o tomate. Deixe refogar por 1-2 minutos. Imagem 2 Acrescente o arroz, misture durante um pouco e adicione 6 xícaras de água. Tempere com sal e cozinhe ligeiramente tampado. Imagem 3 Quando a água do arroz tiver secado quase por completo, adicione os restantes ingredientes com exceção do creme de leite e misture bem. Cozinhe por mais 2 minutos, desligue o fogo e finalize com o creme de leite. Imagem 4 Retifique o sabor do baião de dois com creme de leite adicionando sal e pimenta do reino a gosto, e sirva em seguida acompanhando carne de sol. Bom apetite! Imagem Se você gostou da receita de Baião de dois com creme de leite, sugerimos que entre na nossa categoria de Receitas de Arroz com legumes. Também pode visitar uma lista com as melhores receitas brasileiras. Suba a sua foto de Receita de Baião de dois com creme de leite Escrever comentário Ana 30/05/2022 Ficou muitooo bom os meus irmãos amaram Francisca Tarcilene Araújo da Silva 09/06/2020 Adoro ❤️❤️❤️ Claudia 20/10/2018 Eu gostei da receita ficou uma delicia , e foi tudo bem explicadinho obrigada. Sara Silva 22/10/2018 Oi Claudia, que bom que você gostou da nossa receita! Obrigada pelo seu comentário e continue conferindo nossas sugestões 🙂 tamires 31/08/2016 odiei tava feio Nídia Figueira 31/08/2016 Oi Tamires! Como assim estava feio? Ficou gostoso? Maria 27/07/2020 Tamires, não precisa falar assim. Não gostou - ótimo - não precisa ser grossa Magda 30/04/2016 Onde o feijão entra nessa receita? Sara Silva 02/05/2016 Magda, o feijão entra no passo nº3 onde diz para adicionar os restantes ingredientes com exceção do creme de leite. Antonio 07/08/2022 2 min para cozinhar o feijão? Acho pouco tempo Receita de Baião de dois com creme de leite Imagem Imagem Imagem Imagem Imagem Receita de Baião de dois com creme de leite Receitas Arroz e cereais Arroz com legumes Receita de Baião de dois com creme de leite Voltar ao topo da página

bao dưỡng em đi